Ecopark, khu đô thị xanh lớn nhất miền Bắc, từng đạt giải thưởng Khu đô thị có thiết kế cảnh quan đẹp nhất thế giới do IPA trao tặng, và hiện đang là điểm du lịch ven đô số #1 của người dân Hà Nội.
Dự án khác cùng chủ đầu tư Ecopark
Ngoài khu đô thị Ecopark tại Hà Nội, chủ đầu tư Ecopark còn phát triển các dự án tại các địa phương, đều là người tiên phong xây dựng các đại đô thị sinh thái với quy hoạch đồng bộ và tiện ích vượt bậc.
Trang web Ecoparker là cổng thông tin số #1 tại Ecopark, cung cấp cho các bạn từ A - Z các thông tin BĐS, đi lại, ăn uống, chơi bời, giải trí, giáo dục, dịch vụ ... tại khu đô thị Ecopark.
Xin quý vị hãy theo dõi Facebook của Ecoparker để chúng tôi có thể cập nhật các thông tin thú vị và mới mẻ nhất về thành phố xanh Ecopark: https://www.facebook.com/ecoparkervn/
Thêm bài hát vào playlist thành công
Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam, Hà Nội
Thông tin trên chỉ mang tính tham khảo, có thể doanh nghiệp mới làm thủ tục thay đổi thông tin nên hệ thống chưa cập nhật kịp thời, vui lòng click vào đây để cập nhật. Quý khách có thể liên hệ trực tiếp với CÔNG TY TNHH THIÊN THIÊN HÀ NỘI tại địa chỉ Số 18A, phố Phạm Huy Thông, Phường Ngọc Khánh, Quận Ba Đình, Hà Nội hoặc Chi cục Thuế Quận Ba Đình để có thông tin chính xác nhất.
Hồ thiên nga (Nga: Лебеди́ное о́зеро, chuyển tự. Lebedínoye ózero, IPA: [lʲɪbʲɪˈdʲinəjə ˈozʲɪrə] listenⓘ), là vở ballet số 20 của nhà soạn nhạc Pyotr Ilyich Tchaikovsky, sáng tác khoảng năm 1875–1876. Mặc dù ban đầu, vở ballet gặp thất bại, nhưng hiện nay nó đã trở thành một trong những vở ballet phổ biến nhất mọi thời đại.[1]
Kịch bản ban đầu chia thành hai phần, lấy bối cảnh từ những câu chuyện dân gian của Nga và Đức và kể câu chuyện về cô công chúa Odette bị phù thủy độc ác nguyền rủa biến thành thiên nga. Biên đạo ban đầu là Julius Reisinger (Václav Reisinger). Vở ballet do Bolshoi Ballet trình diễn vào ngày 4 tháng 3 [lịch cũ ngày 20 tháng 2] năm 1877[2][3] tại Nhà hát Bolshoi ở Moskva. Mặc dù vở được trình diễn với nhiều phiên bản khác nhau, nhưng hầu hết những nhóm múa ballet đều dùng vũ đạo và âm nhạc của phiên bản làm lại năm 1895 của Marius Petipa và Lev Ivanov, dàn dựng lần đầu cho Imperial Ballet ngày 15 tháng 1 năm 1895, tại Nhà hát Mariinsky ở St. Petersburg. Đối với phiên bản làm lại này, phần nhạc của Tchaikovsky đã được nhạc trưởng kiêm nhà soạn nhạc Riccardo Drigo của Nhà hát Hoàng gia St.Petersburg biên soạn lại.[4]
Không có bằng chứng để chứng minh ai đã viết bản libretto gốc, hoặc ý tưởng cho cốt truyện đến từ đâu. Có một số câu chuyện dân gian của Nga và Đức được cho là bản gốc, bao gồm cả The Stolen Veil (Tấm màn bị đánh cắp) của Johann Karl August Musäus, nhưng cả hai câu chuyện đó đều khác biệt đáng kể so với vở ba lê.[5]
Một giả thuyết cho rằng biên đạo múa người Bohemian là Julius Reisinger (và do đó có khả năng quen thuộc với The Stolen Veil) đã tạo ra câu chuyện.[6] Một giả thuyết khác cho rằng nó được Vladimir Petrovich Begichev, giám đốc Nhà hát Hoàng gia Moscow viết ra vào thời điểm đó, có thể cùng với Vasily Geltser, vũ công của Nhà hát Hoàng gia Bolshoi Moscow (một bản sao libretto còn sót lại mang tên ông). Vì bản libretto đầu tiên được xuất bản không phù hợp với âm nhạc của Tchaikovsky ở nhiều nơi, một giả thuyết cho rằng phiên bản đầu được viết bởi một nhà báo sau khi xem các buổi diễn tập đầu tiên (các tác phẩm opera và ballet mới luôn được đưa tin trên báo, cùng với kịch bản tương ứng của chúng).
Một số người cùng thời với Tchaikovsky nhớ lại rằng nhà soạn nhạc rất quan tâm đến câu chuyện cuộc đời của Vua xứ Bavaria là Ludwig II, vốn gắn liền với dấu hiệu Thiên nga, và có thể là nguyên mẫu của Hoàng tử Siegfried mơ mộng.[7]
Begichev đã đặt Tchaikovsky soạn bản Hồ thiên nga từ tháng 5 năm 1875 với giá 800 rúp. Tchaikovsky chỉ làm việc với một phác thảo cơ bản từ Julius Reisinger về các yêu cầu cho mỗi điệu nhảy. Tuy nhiên, không giống như hướng dẫn về nhạc phẩm của Người đẹp ngủ trong rừng và Kẹp hạt dẻ, không có hướng dẫn bằng văn bản nào được cho là còn tồn tại.
Hồ thiên nga thường được thể hiện trong bốn màn, bốn cảnh (chủ yếu ở bên ngoài Nga và Đông Âu) hoặc ba màn, bốn cảnh (chủ yếu ở Nga và Đông Âu). Điểm khác biệt lớn nhất của các tác phẩm trên toàn thế giới là cái kết vốn dĩ là bi kịch, nay đôi khi được biến tấu thành một cái kết có hậu.
Một số sản phẩm bao gồm một đoạn mở đầu cho thấy lần đầu tiên Odette gặp Rothbart, người đã biến Odette thành một con thiên nga.
Công viên tráng lệ trước cung điện
Hoàng tử Siegfried đang tổ chức sinh nhật với gia sư, bạn bè và những người dân của mình [khiêu vũ]. Cuộc vui chơi bị Nữ hoàng gián đoạn, bà lo lắng về lối sống vô tư của anh. Bà nói với anh rằng anh phải chọn một cô dâu tại dạ hội hoàng gia vào tối hôm sau (một số tác phẩm có xuất hiện một số ứng cử viên). Anh buồn vì không thể kết hôn nhân danh tình yêu. Bạn của anh là Benno và gia sư cố gắng cải thiện tâm trạng lo lắng ấy. Khi buổi tối buông xuống, Benno nhìn thấy một đàn thiên nga đang bay trên đầu và đề nghị họ đi săn. Siegfried và những người bạn lấy nỏ và lên đường truy đuổi bầy thiên nga.
Đêm trăng sáng, hồ thiên nga hiện ra giữa đống tàn tích đổ nát của một ngôi nhà nguyện xưa.
Siegfried tách ra khỏi bạn bè, đến nơi trăng sáng bên bờ hồ, cùng lúc đàn thiên nga đáp xuống ngay gần đó. Anh nhắm chiếc nỏ của mình vào đàn thiên nga định bắn. Anh chợt bàng hoàng khi thấy một con thiên nga biến thành thiếu nữ xinh đẹp, đó chính là Odette. Ban đầu, nàng tỏ ra sợ hãi Siegfried. Khi anh hứa sẽ không làm hại, nàng mới kể rằng nàng là Nữ hoàng Thiên nga Odette. Đàn thiên nga là những nạn nhân của lời nguyền khủng khiếp do phù thủy ác độc Von Rothbart tạo ra, kẻ có ngoại hình nửa người nửa cú. Ban ngày họ phải biến thành thiên nga và ban đêm, chỉ khi đứng trong hồ ma thuật - hồ được tạo ra từ những giọt nước mắt của mẹ Odette - mới quay về hình dạng con người. Lời nguyền chỉ bị phá vỡ nếu có một người chưa bao giờ yêu ai trước đây, thề sẽ yêu Odette mãi mãi. Von Rothbart đột nhiên xuất hiện. Siegfried đe dọa giết hắn nhưng Odette ngăn lại - vì nếu Von Rothbart chết trước khi hóa giải lời nguyền, thì cô sẽ mãi mãi không thoát khỏi kiếp thiên nga.
Khi Von Rothbart biến mất, các thiếu nữ thiên nga đáp xuống hồ nước. Benno và mọi người cũng đến định bắn chúng. Nhưng Siegfried đã kịp thời ngăn lại và khéo léo đuổi họ đi. Bây giờ, chỉ còn lại một mình với Odette và các nàng thiên nga, Siegfried bẻ gãy nỏ và bắt đầu giành được sự tin tưởng của Odette khi tình yêu chớm nở. Khi bình minh đến, lời nguyền ác độc khiến Odette và các bạn của nàng trở lại hồ và lại biến thành thiên nga.
Hội đường sang trọng trong cung điện.
Khách đến cung điện để dự vũ hội hóa trang. Sáu công chúa được giới thiệu với hoàng tử như những ứng viên cho cuộc hôn nhân. Rothbart cải trang, hắn đến cùng với con gái của hắn là Odile, lúc này đã được phù phép để trông giống Odette. Mặc dù các công chúa cố gắng thu hút Siegfried bằng những điệu nhảy, nhưng anh chỉ để mắt đến Odile. Odette xuất hiện ở cửa sổ lâu đài và cố gắng cảnh báo, nhưng anh không nhìn thấy cô. Sau đó, anh tuyên bố sẽ kết hôn với Odile trước khi Rothbart làm phép cho anh thấy một ảo ảnh về Odette. Quá đau buồn và nhận ra lỗi lầm (anh đã thề chỉ yêu Odette), anh vội quay trở lại hồ nước.
Odette quẫn trí trước sự phản bội của Siegfried. Các nàng thiên nga khác cố gắng an ủi nhưng Odette không chấp chận. Khi Siegfried trở lại hồ và thấy Odette, anh thành khẩn cầu xin nàng tha thứ. Odette đồng ý tha lỗi cho anh và cả hai đã thề hẹn trên tình yêu của họ, nhưng sự phản bội của anh không thể xóa đi. Thay vì mãi mãi là một con thiên nga, cô chọn cái chết. Anh chọn chết cùng cô và họ nhảy xuống hồ, nơi họ sẽ ở bên nhau vĩnh viễn. Điều này phá vỡ bùa chú của Rothbart đối với các thiếu nữ thiên nga, khiến hắn mất quyền lực và chết. Trong lễ tạ ơn, những thiếu nữ thiên nga nay đã trở thành những cô gái bình thường, chứng kiến Siegfried và Odette cùng nhau bay lên Thiên đường, mãi mãi sống trong tình yêu.
Bản nhạc gốc của Tchaikovsky (bao gồm các phần bổ sung cho bản sản xuất ban đầu năm 1877),[9] khác với bản nhạc của Riccardo Drigo khi hồi sinh của Petipa và Ivanov, và vẫn được hầu hết các đoàn múa ba lê sử dụng. Các tựa cho mỗi đoạn là từ bản nhạc được công bố ban đầu. Một số được đặt tiêu đề đơn giản là chỉ dẫn âm nhạc và không được dịch từ tựa gốc tiếng Pháp.